Chuyện con mèo dạy hải âu bay: khi tình thương vượt qua mọi ranh giới

 Chuyện con mèo dạy hải âu bay

hình minh họa

“Chúng ta đã bảo vệ con từ khoảnh khắc con mổ vỡ lớp vỏ trứng ra đời. Chúng ta để dành cho con sự chăm sóc mẹ không hề nghĩ tới việc biến con thành một con mèo. Chúng ta yêu con như yêu một con hải âu. Thật dễ dàng để chấp nhận và yêu thương một kẻ nào đó giống mình, nhưng để yêu thương ai đó khác mình thực sự rất khó khăn, và con để giúp chúng ta làm được điều đó. Con là chim hải âu và con phải sống một cuộc đời của một con hải âu. Con phải bay.”

Dành trọn một tình thương cho ai đó là điều rất đỗi thiêng liêng và lớn lao. Biết chấp nhận một ai đó như chính bản thân chúng ta là một điều vĩ đại. Tình thương vượt qua mọi ranh giới cũng chính là bức thông điệp ấm áp được gửi gắm qua giọng văn nhẹ nhàng, dễ thương mà rất sâu sắc của Luis Sepulveda trong “Chuyện con mèo dạy hải âu bay”.

Có ba câu chuyện rất ngắn là “Chuyện con mèo dạy hải âu bay”, “Chuyện con ốc sên muốn biết vì sao nó chậm chạp” và “Chuyện con mèo và con chuột bạn thân của nó” và đó cũng là ba trong những câu chuyện mình thích nhất. Thích bởi đối tượng mà tác giả hướng đến: thiếu nhi và những ai ý thức được mình “từng” là thiếu nhi!

“Chuyện con mèo dạy hải âu bay” cũng là một kiệt tác dành cho thiếu nhi, và cũng là một liều thuốc chữa lành trái tim mình trong những khoảnh khắc mệt mỏi, thiếu niềm tin vào cuộc sống.

ĐAU BUỒN THAY SỰ TÀN PHÁ MÔI TRƯỜNG LÀ KHỞI NGUỒN CÂU CHUYỆN

Kengah, một cô chim hải âu với bộ lông vốn màu ánh bạc mắc kẹt khi cố bơi qua lớp sóng đen đầy váng dầu, một món quà quá-là-tuyệt-vời đến từ vị trí của những con người vô ý thức: khai thác, đánh bắt, thu nguồn lợi nhuận khổng lồ từ biển cả nhưng lại trả cho mẹ thiên nhiên một cú tát trời giáng. Họ thải hết dầu ra biển Bắc, là “Thứ chất lỏng dính như keo mà loài hải âu coi như tử thần màu đen của chúng giờ đây đang ép chặt đôi cánh vào mạng sườn cô”, một thứ dầu nổi lềnh bềnh trên mặt nước vĩnh viễn không tan.

Có thể nói nếu như không có tình huống trên thì sẽ không xảy ra câu chuyện chính nói về cuộc hành trình đáng yêu của hải âu con về sau. Nhưng sự thực mà chúng ta thấy vẫn là một sự lên án, cái nhìn tố cáo về những hành vi tàn độc, vô ý thức của loài người chúng ta. Chúng ta được nuôi sống bởi thiên nhiên nhưng lại không hề biết ơn về điều đó. Sự việc trên đã mở đầu cho một câu chuyện hết sức cảm động về sau.

CHUYỆN CON MÈO DẠY HẢI ÂU BAY - MỘT LỜI HỨA DANH DỰ CỦA LOÀI MÈO

Sau khi bị cơn sóng hung bạo dội thẳng vào người và mắc kẹt trong lớp váng dầu đen kịt, thay vì nằm chờ chết, nàng chim hải âu vẫn nỗ lực đập cánh để bay đi cầu cứu. Song, Cô không đủ khỏe để bay với tình trạng hiện tại nên cô đành chọn hạ cánh ở ban công nhà con mèo mun béo ú Zorba. Trong những giây phút cuối của cuộc đời mình, Kengah Đã hạ sinh một quả trứng và nhờ cậy vào Zorba có thể thầy cô nuôi nấng nó lớn lên:

“ tôi không còn thời gian nữa rồi. Hãy hứa với tôi anh sẽ không ăn quả trứng! Hứa với tôi anh sẽ chăm lo cho hội trưởng đến khi con chim non ra đời. Và hãy hứa với tôi anh sẽ dạy nó bay...”

MỘT CÂU CHUYỆN VỀ TÌNH THƯƠNG BẮT ĐẦU

Những ai đã, đang làm mẹ (dù là mẹ ruột hay mẹ nuôi) chắc chắn đều sẽ có chung một cảm giác: hạnh phúc và đầy trách nhiệm. Con mèo mun Zorba lúc này cũng như vậy, nó chưa hề suy nghĩ đến chuyện sẽ là mẹ của một ai đó nó cũng không hề thích con nít chút nào. Thế nhưng rồi, khi đón những khoảnh khắc quả trứng từ từ vỡ ra, con chim non liên tục gọi một con mèo đực bằng “Má”, Zorba nhận ra được tình thương giữa mình và một giống loài khác. Đó là một điều thiêng liêng không phải ai cũng may mắn gặp được:

“…một cái đầu trắng, bé xíu, ướt nhẹp thò ra khỏi vỏ trứng.

“Má!” com chim non chiếp chiếp gọi.

Zorba không biết phải phản ứng ra sao. Nó biết là lông mình đen óng như than, nhưng dường như nỗi xúc động và xấu hổ đã khiến nó ngượng hồng lựng cả mình.”

Bản tính của loài mèo là ăn rồi ngủ, sau đó lại tìm một góc nằm chơi hay cuộn mình dưới nắng chớ hiếm khi nào quan tâm hay để ý một thứ gì khác. Rồi một ngày nào đó nó bỗng dưng thay đổi khác hoàn toàn, nó phải tất bật lo lắng mọi thứ từ miếng ăn đến giấc ngủ của đứa con vô tình mình nhận được. Thậm chí nó hung hăng, giương móng vuốt của mình lên cấu xé, sẵn sàng đơm bất cứ thứ gì, con mèo xấu xa nào dám gây tổn hại đến con của nó. Cũng giống loài người chúng ta vậy, bản chất của chúng ta có thể rất vô tư, ham chơi nhưng chúng ta sẵn sàng thay đổi bản thân, hoàn thiện chính mình từng ngày và bản năng làm mẹ, làm cha; bản năng bảo vệ sẽ tự động trỗi dậy một cách rất tự nhiên khi chúng ta gặp được một ai đó mà chúng ta thật lòng thương yêu, lo lắng.

“Zorba quyết định hạ màn vở hài kịch, nhưng trước hết thì phải tặng hai thằng đần món lưu niệm từ bộ móng của nó mới được. Nó gí mạnh chân trước, bộ vuốt xé rách một bên tai của hai thằng hèn kia. Gào la thảm thiết vì đau đớn, chúng vọt chạy như tên bắn.”

HOÀN THÀNH SỨ MỆNH

Khi thương yêu một ai đó, ta sẽ dốc hết lòng hết sức để giúp họ hoàn thành nguyện vọng của mình. Ta vui vẻ đưa họ đến nơi mà họ thuộc về. Dù nơi đó, không có ta...

Gắn bó một khoảng thời gian không thể gọi là dài nhưng cũng không thể nào ngắn, tình cảm mà chú mèo Zorba dành cho chú chim hải âu nhỏ ngày một lớn dần . Nhưng dù tình thương có lớn đến đâu, cũng không thể níu giữ một người ở bên nếu nơi đó không thuộc về họ. Lucky dù được nuôi lớn bởi một con mèo nhưng vốn dĩ nó vẫn là một con hải âu và bầu trời mới là nơi nó thuộc về.

“Con sẽ bay. Cả bầu trời kia thuộc về con”

Thật không dễ dàng để nói ra câu nói ấy nhưng cuối cùng sau mọi nỗ lực cùng nhau tập luyện. Cuối cùng Lucky cũng có thể bay. Nó bay đi, bay về bầu trời cao rộng, nơi có đồng loại của nó. Chỉ còn lại con mèo mun ngẩn ngơ nhìn lên bầu trời cao rộng, không chỉ riêng Luckymà cuộc sống của nó sẽ trở về với nhịp sống như cũ. Mọi thứ sẽ trở về với quỹ đạo vốn có của nó, loại mèo vẫn sẽ sống cuộc sống của loài mèo, con chim hải âu rồi cũng sẽ di cư về biển Bắc. Duy chỉ riêng con mèo mun béo ú ấy có một sự trống vắng trong tim đến kỳ lạ mà thôi.

“Zorba ngồi đó, dõi theo con hải âu cho tới lúc nó không biết những giọt mưa hay nước mắt đã phủ mờ đôi mắt màu vàng của con mèo mun to đùng, mập ú...một con mèo tử tế, cao quý, một con mèo của bến cảng.”

TÌNH THƯƠNG CẢM HÓA MỌI ĐỊNH KIẾN

Xuyên suốt cuốn sách “Chuyện con mèo dạy hải âu bay”, độc giả chứng kiến được sự thay đổi rõ rệt trong diễn biến tâm lý của chú mèo Zorba . Từ việc chăm sóc Lucky vì lời hứa với Kengah đã dần dần trở thành tình thương của một người mẹ dành cho đứa con nhỏ từ lúc nào không hay. Xuất phát từ quy luật của trái tim: tình cảm luôn đến bất ngờ và trự trị trong trái tim ta trong một khoảnh khắc nhất định mà ngay cả chính ta cũng không thể làm chủ được.

“Chuyện con mèo dạy hải âu bay” đã nhắc nhở ta một điều rằng, khi yêu, khi thương một ai đó, ta nên chấp nhận sự khác biệt, chấp nhận những điều không hoàn hảo của người khác. Ta không biến họ trở thành bản sao của chính mình, khiến họ sống cuộc sống mà mình mong muốn mà ta luôn ủng hộ, nhận ra giá trị của đối phương. Bằng tất cả sự chân thành, mọi định kiến đều sẽ tan biến. Trong trái tim của con người chỉ còn lại tình yêu. Ở khía cạnh khác, câu chuyện con dạy cho chúng ta một bài học về tầm quan trọng của việc giữ lời hứa. Chúng ta phải khiến lời nói của mình có giá trị bằng hành động. Thậm chí, có phải vượt qua muôn ngàn nguy hiểm cũng phải giữ cho được lời hứa ban đầu. Đó mới là phẩm chất của một con người cần có.

Bình luận: Theo đánh giá của mình chuyện con mèo dạy hải âu bay là một cuốn sách cực kỳ hấp dẫn bởi cốt truyện của nó rõ ràng, dễ hiểu và cực kỳ xúc động. Câu chuyện phù hợp với mọi lứa tuổi, mọi vị trí trong xã hội bởi những tình huống đáng yêu cho đến những bài học, những trò đùa thâm thúy mà thấm thía dành cho người lớn. “Chuyện con mèo dạy hải âu bay” đã chứng minh một điều vô cùng ngộ nghĩnh, rằng tình yêu sẽ chiến thắng mọi lí, dù cho chúng có bất khả thi đến thế nào đi chăng nữa.”(Đông Nghi)

ÁP DỤNG LÍ LUẬN VĂN HỌC

Xét về phương diện lí luận văn học, “Chuyện con mèo dạy hải âu bay” đã khẳng định rất rõ ràng về đặc trưng của văn học: dù biết về điều gì, ở đâu, thời gian nào thì đích đến cuối cùng của văn chương vẫn hướng về con người. Con người luôn là trung tâm, văn học lấy con người làm điểm tựa để có cái nhìn đối sánh với mọi mối quan hệ trong cuộc sống. Dù viết về con vật, viết về một con mèo hay chim hải âu thì suy cho cùng tác giả vẫn ẩn dụ để hướng đến con người, vẫn lấy những hành động, bản năng và triết lý của con người ể qua đó gửi đến con người một bức thư, một bức thông điệp để trông nhìn và thưởng thức. Văn chương khơi dậy ở lòng con người sự trắc ẩn và khiến con người hiểu được chính bản thân mình qua câu chuyện của người khác. Đó chính là khả năng kỳ diệu mà văn học đem đến cho con người. Hay như Lep Tolstoi đã từng viếti: “Một tác phẩm nghệ thuật là kết quả của tình yêu. Tình yêu con người, ước mơ cháy bỏng vì một xã hội công bằng, bình đẳng bác ái luôn thôi thúc các nhà văn sống và viết, vắt cạn kiệt những dòng suy nghĩ, hiến dâng bầu máu nóng của mình cho nhân loại” hay nói cách khác “Thích một bài thơ, theo tôi nghĩ, trước hết là thích một cách nhìn,một cách nghĩ,một xúc cảm, một cách nói nghĩa là trước hết một con người thích một con người”

Mình cho cuốn này 8,5/10 điểm nha vì thể loại mà mình thích nhất là văn học viết cho thiếu nhi, quan trọng nữa là nó rất hay, rất đáng đọc. 

Ng Khánh Lệ Huyền

Nhận xét